Tôn Ngộ Không Đại Náo Thiên Cung

      99

Trong Tây Du ký ở mọi hồi đầu tiên, Tôn Ngộ không được khắc họa như một kẻ bất tri, đại náo long cung thủy tề, phá hội bàn đào, quấy rối thiên giới, thật ko cai ai ra gì.

Bạn đang xem: Tôn ngộ không đại náo thiên cung

Nhưng trước lúc có được khả năng chọc trời, khuấy nước ấy, bé khỉ đá Mỹ Hầu vương thực sự là 1 kẻ ước mơ tìm Đạo, và có một trái tim thiện lương, kiên cường.

Ngay cả sau khi đã quy y Phật gia theo Đường Tăng thanh lịch Tây Trúc thỉnh kinh, Tôn Ngộ không cũng vẫn luôn là con khỉ bạn dạng tính cao ngạo, rét nảy, không chịu được nổi dù chỉ một chút ít chèn ép, coi thường của kẻ khác.

Còn lưu giữ hồi ấy, Ngộ ko lên Thiên Đình được Ngọc Đế phong mang đến chức nhảy Mã Ôn, sau khi biết chức quan chỉ cần chăn ngựa, thì y mau lẹ đùng đùng tức giận quăng quật đi. Vương mẫu Nương Nương mở hội Bàn Đào không hề mời y. Y liền quấy rối một phen tưng bừng cho long trời lở đất.

*

Nhưng liệu tất cả phải Tôn Ngộ không sinh ra phiên bản tính đã cao ngạo bởi vậy rồi không?

Tôn Ngộ Không rời ra khỏi Hoa quả Sơn, vượt qua biển cả cả bát ngát tìm Tiên học tập Đạo, đã có lần ở nam Thiệm bộ Châu, cũng chính là vùng đất đông thổ Đại Đường và bảo quản ở đó 8,9 năm.

Trong qui định “Tây Du Ký” viết rằng:

“Hầu vương tìm học đạo tiên, mà lại không biết ở đâu cả, làm việc Nam Thiệm cỗ Châu sục sạo thành mập thấm thoát đã 8,9 năm”. Suốt sản phẩm năm linh giác đó, Tôn Ngộ không chỉ có là một con khỉ bình thường, không chút pháp lực. Ở nam giới Thiệm cỗ Châu những năm do vậy lẽ làm sao lại dám huênh hoang?

Nếu là Ngộ Không của những năm sau này, ví như bạn khác bắt gặp y quát lớn một tiếng: “A, cái con khỉ hoang nay!”, chắc hẳn rằng y sẽ nhanh chóng lao đến chiến tranh ngay.

Nhưng bạn ở chỗ đây vốn không phải ai ai cũng là thiện nam giới tín nữ. Chưa tính nơi đây có tương đối nhiều vị Thần béo trấn giữ, chỉ riêng phần nhiều tên ác bá cũng đếm không xuể.

Nếu như Tôn Ngộ không thật sự dám ngông cuồng như vậy, đừng nói tám, chin năm, e rằng không đến một năm thì đã bị người ta bắt gửi vào trong nhốt lại!

*

Trên thực tế, thời Tôn hầu tử sống Nam Thiệm cỗ Châu, bạn dạng tính đang sãn hiền hậu lành. Không ai nghĩ được con khỉ đá kia ngày sau đang đại náo thiên cung, chọc trời khuấy nước, khiến bao phiền nhiễu

Tôn Ngộ Không ngao du khắp bố biển tìm kiếm Tiên mong Đạo, ở đầu cuối cũng cho được nơi nên đến. Khỉ đá tìm kiếm được đến núi Linh Đài Phương Thốn, hễ Tà Nguyệt Tam Tinh, bái kiến người thương Để ông cha làm thầy. Tổ sư nhân tình Đề là ai, lai lịch thế nào mà con kiến Ngộ không bái sư?

Ngay trong ngày đầu tương ngộ, Ngộ không đã lấy được tuyệt vời của Tổ sư

Trong truyện “Tây Du Ký” diễn đạt rất hay về đoạn này

Hầu vương vừa nhìn thấy đã cúi người lạy thường xuyên và nói:

-Thưa sư phụ, thưa sư phụ đệ tử bé lòng thành chầu lễ!

Tổ sư nói:

-Nhà ngươi là bạn ở đâu? Mau nó rõ quê quán họ tên rồi hãy lạy

Tôn Ngộ Không: – Đệ tử là fan động Thủy Liêm, núi Hoa Quả, nước Ngạo Lai, thuộc Đông chiến hạ Thần Châu

Tổ Sư quát mắng mắng ra lệnh: – Tống cổ nó ra! thương hiệu này là hạng dối trá, quanh teo còn tu hành thành đạo quả sao được!

*

Hầu vương run sợ dập đầu thưa: – Đệ tử nói thật mà, đâu dám nói dối!

Tổ sư nghi vấn hỏi: – Ngươi nói thực thà, và lại nói Đông chiến hạ Thần Châu à!? Từ vị trí ấy đến đây bí quyết hai lần biển lớn, một tòa nam giới Thiệm cỗ Châu làm sao mà tới được?

Hầu vương cúi đầu thưa: – Đệ tử lênh đênh quá biển, long dong trên cỗ mười lắp thêm năm trời, chịu bao cự khổ mới đến được đây

Tổ sư tin, cũng thấy gồm lý bèn nói: – Ử, đi mãi dần dần dà cũng cho nơi. Núm tính ngươi là gì?

Hầu vương vãi đáp: – Con không tồn tại tính. Bạn ta mắng con, con cũng không giận, đánh con, bé cũng ko tức, chỉ lạy họ mà lại thôi, cả đời con không tồn tại tính

Tổ sư hỏi tiếp: – chưa hẳn là tính tình. Thế phụ huynh nhà ngươi chúng ta gì?

Hầu vương đáp rằng: – nhỏ cũng không tồn tại bố mẹ

Tổ sư vướng mắc nói: – ko có bố mẹ thì đẻ ra sinh sống lỗ nẻ chắc?

Hầu vương thưa rằng: – con tuy chưa hẳn đẻ ra nghỉ ngơi lỗ nẻ, dẫu vậy lại từ trong tấm đá sinh ra. Con chỉ hãy nhờ rằng trên núi Hoa Quả tất cả một tảng đá tiên, năm ấy tảng đá vỡ vạc ra và ra đời con

Tổ sư nghe nói, trong dạ mừng thầm, nói rằng: – như thế là trời đất sinh thành ra ngươi, bên ngươi hãy đứng dậy, chuyên chở ta xem

Rất những điều được hé lộ về con tín đồ Tôn Ngộ không qua đoạn giao tiếp này.

*

Thứ nhất, khi tiên tổ hỏi danh tiếng Ngộ không lại tưởng hỏi về tính cách. Nhưng bao gồm câu trả lời này lại vô tình hé mở về con bạn y. Vượt qua muôn trùng hải dương lớn, Ngộ không tìm kiếm đến chốn văn minh, tuy chịu các thiệt thòi, uất ức, bị tiến công bị mắng, tuy nhiên lại ko chút nhằm tâm, chỉ lạy đáp lễ. Hoàn toàn có thể thấy, tức thì từ thuở đầu con khỉ ấy đang vốn nghịch ngợm, hiếu ký. Nhưng phiên bản tính lương thiện, trọng điểm tính siêu tốt, duy trì được mười phần tiên thiên

Thứ hai, để tìm đến chỗ của Tổ Sư, Ngộ ko đã đề xuất vượt qua “hai lần biển béo một tòa nam Thiệm cỗ Châu”, đường đi xa xôi ngăn cách đến nỗi chính Tổ Sư cũng thiết yếu nghĩ rằng, hắn hoàn toàn có thể đi xa cho vậy để ước Tiên học Đạo. Điều này thể hiện rằng: ngộ tính của Ngộ Không rất cao, tâm mong đạo của y cũng lớn.

Chính vì điều này mà Ngộ Không dường như không tiếc thời gian, công sức, không quản không tự tin xa xôi mà tìm Đạo

Thứ ba, khi tiên sư hỏi đến phụ thân me, Ngộ không nói rằng bản thân thác sinh xuất phát điểm từ 1 tảng đá dung nạp linh khí trời đất. Qua đó thấy rằng Ngộ Không không phải căn cơ bạn thường nhưng mang nền tảng gốc rễ của trời đất.

Xem thêm: Hãy Tả Ngôi Trường Thân Yêu Đã Gắn Bó Với Em Trong Nhiều Năm Qua (Dàn Ý

Tổ Sư nghe cũng hoan lạc vì sắp giành được một đồ vật đệ bởi Trời Đất sinh thành. Như thế, Ngộ ko đã tất cả đủ hầu hết điều kiện quan trọng nhất để đổi thay một bạn tu Đạo: trọng tâm tính tốt, có nền tảng gốc rễ và tất cả ngộ tính.

Lão Tử giảng trong Đạo Đức kinh:

*

“Thượng sĩ văn Đạo, cần nhi hành chi, Trung sĩ văn Đạo, nhược tồn nhược vong, Hạ sĩ văn Đạo đại tiếu chi, bất tiếu bất túc dĩ vi Đạo”

Bậc thượng sĩ là người có trí huệ, thì luôn nghiêm túc đi học Đạo, tín đồ trung sĩ nữa tôn quý, nữa không. Kẻ hạ sĩ chỉ xem Đạo như chuyện cười, không hiểu nên không học. Cứ xét những thể hiện ấy thì Tôn Ngộ không quả thực là bậc “thượng sĩ” nghe Đạo vậy.

Trong truyệt cũng mô tả chi tiết này: Tôn Ngộ ko ngồi nghe giảng mừng cuống quá mang lại nỗi xoa tai vuốt má, mặt mày hớn hở, khoa tay múa chân. Tự dưng bị tiên tổ trông thấy, điện thoại tư vấn lên bảo: – Ngươi ngồi trong lớp, tại sao lại cuồng loạn nhả nhót, ko nghe ta giảng? Ngộ ko thưa: – con thành chổ chính giữa nghe giảng, đến các chỗ sư phụ giảng nhiệm mầu quá, lòng vui vẻ khôn xiết, ko nhịn được nên bao hàm điệu bộ như vậy, hy vọng sư phụ tha tội.

Điều này y như Khổng Tử giảng: “Triêu văn Đạo – Tịch khả tử” cho rằng sáng được nghe Đạo, chiều bị tiêu diệt cũng cam lòng.

Vậy Tôn Ngộ ko chẳng phải là người sĩ bậc thượng là gì?

Ở một quãng khác, Ngộ không tiếp tục minh chứng mình là 1 đồ đệ có căn cơ, xứng đáng trở thành môn đệ chân truyền.

Vốn Tổ Sư muốn truyền Đạo đến Ngộ Không, tuy nhiên y năm lần bảy lượt cự tốt hết những gia phái, đạo thuật. Điều đó khiến cho Tổ Sư nổi giận… tiên sư nghe đoạn, hừ một tiếng, tay cầm cố gậy giới xích chỉ vào Ngộ không nói:

Loài khỉ già kia, Đạo này không học, Đạo kia ko học, còn đòi học dòng gì?

Rồi đi cho gõ đầu Ngộ Không ba cái, lẹo tay sau sườn lưng đi trực tiếp vào trong, ngừng hoạt động giữa lại, bỏ mọi tín đồ ở ngoài. Cả lớp nghe giảng, ai ai cũng sợ sợ đều oán Ngộ không rằng: – Đồ con khỉ, xấc xược vô tích sự, sự phụ truyền đạo cho nguyên nhân không học, lại dám biện hộ sư phụ. Phen này làm phật ý sư phụ, biết lúc nào sư phụ mới lại ra? nhưng Ngộ không chẳng tức giận, chỉ vui cười. Nguyên do Ngộ không vốn đã ngầm phát âm ý của sư phụ. Thánh sư dánh ba cái, lẹo tay sau lung, tức là bảo Ngộ chưa tới canh 3 đi lối cửa ngõ sau vào chống Tổ Sư. Ngài ấy vẫn truyền dạy Đạo cho.

Đến lúc ấy Ngộ không lẻn vào cửa ngõ sau xin truyền Đạo, bao gồm Tổ Sư cũng khôn cùng bất ngờ, ông cha nghĩ thầm: Ngộ không quả là do trời đất sinh thành, nếu như không, làm sao đoán nổi ngầm ý của ta. Đoạn bèn truyền hết khẩu quyết mang đến Ngộ Không, dạy bí quyết thực hạnh đạo sống lâu mầu nhiệm.

Tôn Ngộ không vốn dĩ tính khí xuất sắc như vậy, có thể nhẫn nhịn xuất sắc như vậy, nguyên nhân về sau lại đổi mới một kẻ cao ngạo, không hại trời, không hại đất?

Lý vì là ở chỗ tính khí của Ngộ ko là thuận theo kĩ năng của bản thân mà đổi thay đổi. Vì được tiên sư truyền 72 phép trở nên hóa, thần thông quảng đại, khiến bạn dạng thân mang trung tâm tự mảng, cao ngạo, sẽ tu Đạo rồi cơ mà tính khí lại còn nhát hớn lúc không tu.

Vì phiên bản tính thay đổi, Ngộ Không vẫn xuống Địa phủ xóa tên sổ sinh tử, lên thiên cung quấy rối hội Bàn Đào, lại còn từ bỏ xưng “Tề Thiên Đại Thánh”, mong thay cả Ngọc Hoàng thống trị tam giới. Sự ngông cuồng đúng là đã lên đỉnh điểm.

*

Đến lúc Phật Tổ dung một bàn tay mà thu phục Ngộ Không, giam 500 năm bên dưới núi Ngũ Hành, coi như cấp cho cho một dịp tu luyện trung khu tính lại từ bỏ đầu, uốn nắn nắn lại nhỏ người. Tín đồ đời tiếc thay cho bé khỉ đá, không hề phiêu diêu trường đoản cú tại, không thể chọc Trời khuấy Nước nữa. Nhưng so với Tôn Ngộ Không mà lại nói, phía trên quả là vấn đề may mắn. Đây quả là thời hạn để Ngộ ko rèn nhìn nhận lại phiên bản thân, vứt đi tính ngông cuồng, để chuẩn bị cho hành trình thỉnh kinh, khổ cực phía trước.

Cũng là thời cơ để y “phản bổn quy chân”, trở về là con bạn tu Đạo, cuối cùng đắc quả vị Phật