HÃY KỂ LẠI MỘT LẦN EM MẮC LỖI VỚI MẸ
Đề bài: Kể về một lần em mắc lỗi với mẹ của mình
Bài làm
“Không ai vào đời là không có đôi lần mắc lỗi, nhưng điều quan trọng hơn cả là gồm thể nhìn nhận một giải pháp đúng đắn với rõ ràng vấn đề của bản thân. Biết nhận lỗi với biết sửa không nên. Đó mới là điều quan trọng nhất”.
Bạn đang xem: Hãy kể lại một lần em mắc lỗi với mẹ
Đó đó là những lời khulặng nhủ của mẹ dành cho tôi vào một lần tôi tạo ra lỗi lầm với mẹ. Lỗi lầm đó khiến mẹ tôi rất buồn lòng còn tôi thì cảm thấy thất vọng về bản thân mình tởm gớm.
Xem thêm: Xem Lời Bài Hát Nụ Cười Còn Mãi, Nụ Cười Còn Mãi
Vào một buổi chiều chủ nhật với tiết trời đẹp dịu dàng cùng hiền hậu. Chúng tôi, những đứa trẻ tong cùng một khu vực phố như thường lệ, tập trung trước cửa bên của tôi để chơi. Vì trước cửa đơn vị tôi là khoảng Sảnh rất rộng. Chúng tôi đã bao gồm khoảng thời gian vui chơi rất vui. Chúng tôi chơi bịt mắt bắt dê, rồi một thời điểm sau, bao gồm vẻ chán nản, các bạn phái nam cùng những bạn nữ bắt đầu bóc nhau ra, những bạn nữ thì chơi chuyền, rồi chơi dây. Các bạn nam thì chơi bi, chơi gấc. Một thời gian lâu sau, mẹ tôi gồm việc phải đi ra ngoài, mẹ gọi tôi về để coi công ty. Đang chơi vui, điều đó khiến tôi cảm thấy bực dọc, mẹ hiểu ngay tâm thế của tôi. Mẹ nói: “Con tất cả thể mời những bạn lên nhà chơi đồ hàng, chơi búp bê thuộc con rồi tiện thể góp mẹ trông bên nhé. Nhưng nhỏ đừng quên chơi kết thúc phải cất dọn rồi còn phải nhớ cả chuyện giờ giấc có tác dụng bài bác tập nữa nhé”. Vậy là tôi vui vẻ đồng ý tức thì. Trong phòng của mình công ty chúng tôi bày biện hết những gì công ty chúng tôi bao gồm, làm sao là chơi cắt may quần áo mang lại búp bê, chơi trò đóng giả cống chúa, bới tung tủ quần áo để chơi trò người mẫu thời trang. Chúng tôi chơi rất vui với nó khiến tôi không hề để ý gì nữa, kẻ cả chuyện học bài. Nhưng các bạn thì luôn nhớ, đến tầm chiều, những bạn đi về hết, còn lại một bản thân tôi, chán nản nhưng cũng không có hứng học tập. Tôi đi ra ngoài phòng khách cùng mở ti vi xem các chương trình hài. Cũng buồn cười với vui không kém….Cho đến Khi mẹ về.
